Hawoai non nước cảnh thần tiên
Xuống biển còn mang nợ bút nghiêng
Cuộc sống tha phường trời khéo vẽ
Đời người lận đận nợ truân chuyên
Gió dồi ngày tháng thân lê lếch
Sóng dập đêm trường giấc chẳng yên
Mộng mị vỡ tan cơn sóng vỗ
Mơ màng chợp mắt ánh trăng nghiên
Trăng nghiên bóng xế giữa trùng dương
Chợt nhớ hiền thê nhạc lữa hương
Một tháng ngoài khơi dài đằng đẳng
Ba ngày trong bến nợ tình vương
Tưởng mình qua Mỹ mình thong thả
Đâu biết thân còn nặng gió sương
Gió sương dầm giải nắng mưa dầu
Gian khổ đành cam phận cá câu
Trăng rọi đầu tàu soi bóng nước
Sao mờ đêm tối án mây thâu
Mây thâu ánh sáng giữa trùng dương
Bóng tôi bao gồm ngập nhớ thương
Mỏi mắt chờ sao sao chẳng thấy
Lắng tai nghe gió gió chờ sương
Sương gió chờ nhau ở chốn này
Ta chờ ngòi bút ý thơ hay
Muốn đen tâm sự phơi trên biển
Giải tỏa hồn thơ tự bấy nay.